ĐỀ SỐ 7
ĐỀ THI THỬ TỐT NGHIỆP THPT
MÔN: NGỮ VĂN
Năm học: 2020-2021
Thời gian làm bài: 120 phút( Không kể thời gian phát đề)
I. ĐỌC HIỂU (3 điểm)
Đọc đoạn trích sau và thực hiện yêu cầu:
“Trong những thế kỉ qua, đã có những người đặt bước chân đầu tiên của họ trên những con đường mới;
họ không được trang bị vũ khí gì ngoài tầm nhìn riêng của họ. Họ có mục đích khác nhau, nhưng tất cả
đều có một sổ điều chung: bước chân của họ là bước chân đầu tiên, con đường của họ là con đường
hoàn toàn mới, nhãn quan của họ không hề do vay mượn, và phản ứng mà họ nhận được luôn là sự căm
ghét. Những nhà phát minh vĩ đại, những nghệ sĩ, những nhà tư tưởng... đều phải đơn độc chống lại
những người cùng thời với họ. Động cơ máy đầu tiên bị coi là ngu xuẩn. Chiếc máy bay đầu tiên bị coi là
không tưởng. Chiếc máy dệt đầu tiên bị coi là con ác quỷ. Việc gây mê bị coi là tội lỗi... Nhưng những
người đó, với tầm nhìn không vay mượn, vẫn tiếp tục tiến lên. Họ đã chiến đẩu, họ đã đau khổ và họ phải
trả giá. Nhưng họ đã chiến thắng.”
(Trích tiểu thuyết Suối nguồn, Ayn Rand)
Câu 1. Văn bản trên được viết theo phong cách ngôn ngữ nào? Xác định phương thức biểu đạt chính
được sử dụng?
Câu 2. Trên con đường tân tiến, những bước chân đầu tiên sẽ luôn gặp những điều gì?
Câu 3. Theo anh/chị, vì sao “Những nhà phát minh vĩ đại, những nghệ sĩ, những nhà tư tưởng... đều phải
đơn độc chống lại những người cùng thời với họ”.
Câu 4. Thông điệp ý nghĩa nhất mà anh/chị rút ra từ văn bản?
II. LÀM VĂN (7 điểm)
Câu 1. Anh/ chị hãy trình bày suy nghĩ của mình về giá trị của sự kiên định trên bước đường thành công
của mỗi người.
Câu 2. Có ý kiến cho rằng: “Nghệ thuật là lĩnh vực của cái độc đáo, vì vậy, nó đòi hỏi người sáng tác
phải có phong cách nôi bật, tức là có nét gì đó rất riêng, mới lạ thể hiện trong các tác phẩm của mình”.
Hãy làm sáng tỏ điều đó bằng cảm nhận của anh/chị về những đoạn văn sau:
[...] Con Sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời
Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khói núi Mèo đốt nương xuân... Mùa xuân
dòng xanh ngọc bích, chứ nước Sông Đà không xanh màu xanh canh hến của Sông Gâm Sông Lô. Mùa
thu nước Sông Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa, lừ lừ cái màu đỏ giận dữ ở
một người bất mãn bực bội gì mỗi độ thu về...
(Nguyễn Tuân - Người lái đò Sông Đà)
Và
Trang 1